-hello1979-
Hoạt động cuối:
3/8/14
Tham gia ngày:
19/3/14
Bài viết:
771
Đã được thích:
5,070
Điểm thành tích:
454

Đang theo dõi 1

Người theo dõi 2

Giới tính:
Nam

-hello1979-

Thần Tài , Nam

-hello1979- được nhìn thấy lần cuối:
3/8/14
    1. -hello1979-
    2. -hello1979-
    3. -hello1979-
      -hello1979-
      CN điên..........

      :137::137::137::115::115::115::115:
    4. -hello1979-
    5. -hello1979-
    6. -hello1979-
      -hello1979-
      Ừ...Có lẽ nơi này không mang lại điều gì...Ra đi là điều có vẻ nên làm nhất!
    7. -hello1979-
    8. -hello1979-
      -hello1979-
      đfbwfgnymngfnvxb
    9. -hello1979-
      -hello1979-
    10. -hello1979-
      -hello1979-
      Mọi thứ đều kg như ý.Thực sự đang Chán đời quáaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa:SugarwareZ-043::SugarwareZ-043::SugarwareZ-043::SugarwareZ-043::SugarwareZ-043:
    11. -hello1979-
      -hello1979-
      Rong tảo bập bềnh xuôi biển cả
      Con thuyền vô định lạc dòng trôi
      Em đi để lại....trời u tối
      Thầm trách tình xưa..nỡ nửa vời..!!!

      Vẫn biết tình kia chỉ thế thôi
      Dẫu biết cuộc đời sẽ đơn côi
      ..........
      Bí từuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu..Bỏ
    12. -hello1979-
      -hello1979-
      Thôi tự nhủ đừng thương,đừng tiếc nửa
      Sẽ trôi xa như nước chảy qua cầu
      Ngẫm. . .chắc tại mình,phận không bến đậu
      Em chẳng ở đâu, mãi khúc sông sâu. . .

      [IMG]
    13. -hello1979-
      -hello1979-
      Ở nơi ấy xin bình yên ai nhé
      Hãy coi tôi như hạnh phúc thoáng qua
      Mang nụ cười nước mắt lẫn xót xa
      Người phũ phàng xem tôi là kỷ niệm
      Tôi muộn màng nếm trải nỗi thương đau
      Kỷ niệm xưa mang mãi đến kiếp sau
      Tôi không giận không hờn không trách nữa
      Bởi tôi biết người có nhiều chọn lựa....

      [IMG]
    14. -hello1979-
    15. Nu Than Tu Do
      Nu Than Tu Do
      :105::105::010::010:
    16. -hello1979-
    17. -hello1979-
    18. -hello1979-
      -hello1979-
      Viết cho những người đi qua cuộc đời...

      Cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế.

      Về những người đi qua cuộc đời…

      Tôi đã đi qua nhiều người, và nhiều người cũng đã đi qua tôi. Cái chúng tôi trao nhau có những khi nhiều hơn một ánh mắt, dài hơn một con đường, hân hoan hơn cô dâu trong một lễ cưới và đau đớn hơn cả người bộ hành ảo tưởng về một dòng sông.

      Có những người ở lại, và những người ra đi, có những người lại chỉ ngang qua như gió thoảng… Cái sự đến và đi, đôi khi ngỡ ngàng hơn chúng ta thường nghĩ. Cuộc đời con người vốn có nhiều cái giật mình, và một trong số đó là cái giật mình thảng thốt khi ta đánh rơi những cái vốn tin rằng sẽ mãi mãi bên cạnh. Người đời thường nói, chỉ đến khi mất đi, ta mới biết rằng mình đã có. Có lẽ vì vậy nên có những người đã được sắp xếp đến bên cuộc đời, chỉ để ta biết rằng cái giá của nuối tiếc chỉ được đánh cược trong một giây ta hờ hững.

      Có những người tôi chọn đứng cạnh, và những người tôi rời bỏ. Tôi sống chưa đủ lâu, nhưng cuộc sống của những người trẻ tự cho mình quyền vấp váp tin rằng đã đủ để biết được ai là người xứng đáng để mình tin. Chọn lựa một ánh mắt trong hàng triệu ánh nhìn ta bắt gặp trên đường để đi cùng nhau chẳng phải một điều dễ, cớ gì để không học lấy cách mà nâng niu?

      Nhưng cuộc đời vốn không giản dị như cách người này tặng người kia một viên kẹo đường, rồi mỉm cười tin rằng bây giờ và vĩnh viễn về sau trên môi luôn ngọt ngào đến thế. Đã qua rồi cái tuổi tin rằng chỉ cần mình sống tốt, và cuộc sống sẽ cười. Cái tốt của mình, còn phải đặt trong hàng ngàn cái tốt khác nữa, có khó quá hay không?

      Để một người đi qua cuộc đời, suy cho cùng vẫn luôn là một điều đáng tiếc, dù họ có mang đến cho chúng ta điều tồi tệ thế nào đi chăng nữa. Một bàn chân đi qua, thì kỉ niệm vẫn còn đó, vết thương còn đó, nỗi buồn và cả niềm vui vẫn ở đó, dù thời gian có đi dài đến bao nhiêu…

      Chỉ là nước mắt mặn thêm, niềm tin bé lại, và ánh nhìn cuộc sống chậm rãi hơn.


      Có một ngày, một người quan trọng nào đó cũng sẽ rời bạn mà đi. Cái trách lòng người phụ bạc không nên là cái trách đầu tiên. Nếu muốn ăn năn, hãy tự nhắc đến cái nỗi vô tâm, rong chơi dài rộng của bản thân, dù là vì lý do gì đi nữa mà họ để bạn lại một mình. Cứ tự trách mình rằng sao không yêu cho đủ, sao không sống thật hết lòng… Không có niềm tin nào là không xứng đáng, chỉ là mình có đặt nhầm chỗ hay không?

      Nhiều khi chỉ ước cái nỗi vô tâm nhỏ như hạt cát, cái sự bận tâm về những điều day dứt còn bé hơn nỗi vô tâm.

      Trước sau, tôi đã khóc, đã cười, đã sống, đã ngất nhiều giữa những mối quan hệ. Và rồi tôi lớn lên.

      Tôi vẫn đang và sẽ cố mà vui, đang và sẽ buồn với những cái gặp mặt mà cuộc đời sắp xếp. Chỉ mong rằng, người cần tôi, tôi đến, người tôi cần, đừng đi.
    19. -hello1979-
      -hello1979-
      Cuộc đời cần lắm những cái ngoái nhìn

      Đôi khi, cuộc đời cần lắm những lần đứng lại và nhìn về phía sau. Để biết đoạn đường mình đi đã xa bao nhiêu so với vạch xuất phát.

      Ai đó nói quá khứ là để quên đi, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần phải chọn lọc để tự mình giữ lại ký ức. Có những thứ quên được, nhưng có thứ bắt buộc phải nhớ, thậm chí là khắc thật sâu.

      Chỉ là biết cách để lúc hồi tưởng đừng khiến mình lần nữa tổn thương. Chỉ là đối diện với ngày xưa nhưng tâm mình bình thản. Chỉ là hiểu rõ, chúng ta đang sống cho hiện tại, hôm qua là những thứ đã qua.

      Đôi khi, cuộc đời cần lắm những lần đứng lại và nhìn về phía sau. Để biết đoạn đường mình đi đã xa bao nhiêu so với vạch xuất phát. Để biết mình còn cần nhiều cố gắng, vì đường đời còn dài nữa những cái đích phải vươn lên.

      Đôi khi, những cái xoay lưng dạy ta cách trân trọng thời gian. Vẫn biết đó là dòng chảy một chiều chỉ trôi đi đằng đẵng, nhưng có những lúc ta vẫn cố tình phung phí. Để rồi giật mình ngoảnh lại, mới thấy tiếc nuối là động từ đầy lắm những xót xa.

      Đôi khi, chúng ta chững lại để biết mình đã đánh mất những ai. Vì cuộc đời bao la, lòng người lại là thứ khó gìn giữ nhất. Rồi còn để biết ai nỡ bỏ mình mà đi mất. Những đến và đi thật dễ khiến con người ta biết cách quặn thắt trái tim và bóp nghẹt chính mình.



      Vít thời gian đang xuôi để soi lại cả một cuộc hành trình. Để biết mình của hôm nay vì đâu mà đổi khác. Suốt ngày rộng tháng dài, kỳ thực, chúng ta đang làm một cuộc đổi chác. Mà cái giá phải trả đắt đến bao nhiêu!

      Chẳng ai lớn lên mà không tự mình phải đánh đổi những thiết tha, để nhận về những tủi thân, những oán hờn, trách giận. Chối bỏ chính mình, để rồi bàng hoàng ngã ngửa, đôi lúc, sống là lựa chọn những thứ đau đớn nhất về mình.

      Sẽ khó nói lắm, về những được – mất, vội vã hay chùng chình. Bởi sau rất nhiều ngày rộng tháng dài, cái chúng ta cần có khi chỉ là ánh mắt của một con người vĩnh viễn không thể nào kề cạnh. Có những thứ không phải mình mong thì người kia cũng muốn, có những người không phải muốn giữ là cuộc sống sẽ mỉm cười ngừng để họ ra đi.

      Sau một quãng đời ngắn, dài lặn ngụp trong những sân si, mỗi người, hẳn đều ky cóp cho riêng mình những điều không thể đánh mất. Nghỉ chân lại, để biết mình đã có những ngày đáng sống. Từ đó về sau, sẽ gắng không để nuối tiếc nuốt chửng mất thêm nữa quá nửa cuộc đời.
    20. -hello1979-
      -hello1979-
      Xin cảm ơn đau khổ
      Đã khiến tôi nên khôn
      Xin cảm ơn nỗi buồn
      Cho tôi hiểu phải, trái
      Xin cảm ơn sợ hãi
      Đã giúp tôi can trường
      Xin cảm ơn luyến thương
      Cho tôi hiểu hạnh phúc
      Xin cảm ơn cơ cực
      Đã làm tôi vững tâm
      Xin cảm ơn thăng trầm
      Cho tôi vươn lên mãi
      Xin cảm ơn thất bại
      Để tôi khát thành công
      Xin cảm ơn lạnh Đông
      Để mùa Xuân nắng ấm
      Xin hy vọng đừng “chấm”
      Chỉ “phẩy” để vươn lên